Cái chết của 'những người Anh bảo thủ'

La Liga
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

Sự thất vọng của các cầu thủ sau bàn thua trước Valladolid

Hơn trăm năm đã qua, kể từ thời điểm tàu Titanic chìm xuống Đại Tây Dương trong hải trình từ Queenstown - Ireland đến New York – Mỹ. Có một điều ngạc nhiên là: Gần như toàn bộ hành khách người Anh đã chết trong thảm họa này. Mối liên hệ giữa quốc tịch và sự sống còn trên con tàu xấu số tưởng chừng vô nghĩa nhưng kỳ thực hoàn toàn hợp logic. Trong một cuộc chiến thực sự để giành giật sự sống từ những chiếc thuyền cứu hộ nhỏ bé và ít ỏi, những người Anh luôn được dạy "không chen lấn chốn đông người và tranh cướp với đàn bà, trẻ em" đã tự tước bỏ đi cơ hội của bản thân trong một lần ganh đua quan trọng nhất và là cuối cùng trong đời.

Sân Jose Zorrilla hôm nay không khác mấy chiếc tàu Titanic năm xưa, các cầu thủ Valladolid đang (xếp thứ 18/20 đội ở Liga) đã dậy cho những "người Anh bảo thủ" xứ Catalan một bài học về cuộc chiến giành sự sống từ cõi chết. Thứ bóng đá "na ná tiqui Taca" được "lập trình sẵn" ăn sâu trong tư tưởng cầu thủ Barça chẳng khác gì lối sống "không chen lấn" của những người Anh trên tàu Titanic, rất tiếc, đã giết chết họ trong hoàn cảnh đáng ra phải thay đổi để thích nghi.

Sự bảo thủ và ngại (hoặc không thể) thay đổi của Tata đã lộ rõ hơn bao giờ hết, chính nó đã gây nên cái chết lâm sàng kéo dài 90 phút và rất có thể là cái chết thực sự trong mùa giải khởi đầu hoàn hảo của đội bóng được coi là ứng cử viên vô địch trong mọi giải đấu tham gia. Dù còn hơn 10 trận tại Liga, 1 trận chung kết tại cúp Nhà vua và tối đa 6 trận tại Champions League, nhưng có vẻ mùa giải 2013-2014 đã kết thúc với thày trò Tata. Điều gì đang xảy ra? Dưới đây có lẽ là 3 yếu tố cơ bản.

Bảo thủ trong cách dùng người

Cho dù Cesc có thay Iniesta, Neymar thay Alexis ngay từ đầu thì cách dùng người của Tata vẫn quá xơ cứng và bảo thủ. Khi vẫn còn đó một Xavi 35 tuổi chậm chạp, cầu toàn và càng ngày càng mờ nhạt trong nhiệm vụ kiến thiết và điều tiết nhịp độ, thì chẳng khó có thể nhận ra sự thất vọng của một Sergi tươi trẻ, nhiệt huyến và tài năng dự bị ở ngoài đường pitch. Phía trên, "viên thuốc mầu nhiệm Messi" dù trải qua "1 buổi tối nôn ọe" tại Romania hôm thứ tư vẫn được (phải) cày ải trên sân với những bước chạy mệt mỏi. Có vẻ như càng về giai đoạn cuối, khi các cầu thủ "hạng nhất" càng mệt mỏi thì Tata lại càng sợ hãi không dám dùng những cầu thủ "hạng hai" đầy tài năng đang có trong tay.

Bảo thủ trong lối chơi

Đến thời điểm này, nhìn Barça thi đấu, sẽ là một sự xúc phạm với lối chơi "Tiqui Taca đích thực" nếu "gượng ép" cho rằng họ đã dùng nó tại Jose Zorrilla. Tiqui Taca là pressing nghẹt thở, giành lại bóng sau vài giây chứ không đi bộ lững thững như những ông cụ tản bộ trong công viên. Tiqui Taca là những đường phối hợp nhịp nhàng, nhịp điệu như chiếc đồng đồ quả lắc và sắc lẹm như một lưỡi dao khi tăng tốc chứ không nhợt nhạt, rời rạc, thiếu sinh khí đến vậy. Dù lối chơi Tiqui Taca đã đưa Barça lên đỉnh Châu Âu 5 năm qua nhưng với những con người đã già đi, đã phai nhạt khát khao hay không còn đủ phong độ để vận hành lối chơi, thì sự bảo thủ sẽ giết chết ngay cả hạt giống của sự cải cách nho nhỏ, nói gì đến việc lớn lao: nâng tầm Tiqui Taca hay xây dựng đế chế Barça đệ nhị?

Bảo thủ trong cách đọc trận đấu

Bị dẫn trước từ phút thứ 17, nhưng Tata đã có cả hiệp 2 loay hoay bắt bệnh trong tuyệt vọng. Cho dù Neymar đá quá tệ thì việc thay bằng Tello cũng không phải là quyết định cần thiết (trong khi người phải thay là Xavi bằng Sergi). Nhưng ngạc nhiên hơn cả là sự thay đổi người cuối cùng, Tata đã lầm tưởng rằng Barça bế tắc do sự thiếu hụt lực lượng ở tuyến giữa. Việc chuyển đổi sơ đồ 4-3-3 thành 3-4-3 có vẻ mang tính tấn công hơn với việc thay Pique (do nhận 1 thẻ vàng và tỏ ra quá chậm chạp) bằng Sergi càng làm cho tuyến giữa của Barça rối loạn và giẫm chân lên nhau. Quá nhiều tiền vệ "thật" và tiền vệ "ảo" trong khu vực giữa sân: Busquet, Xavi, Sergi, Messi, Tello trong khoảng 30 mét trước khung thành đối phương. Đó là chưa kể sự giẫm chân lên nhau của Tello và Alexis hay Pedro bên cánh trái. Và cứ thế, món sa-lát tổng hợp của Tata vẫn được bày ra trên sân trước sự bất lực của thực khách có mặt trên khán đài.

Tháng ba đen tối?

Có lẽ điểm sáng duy nhất là buổi "đá tập" trước Man City sắp tới, khi họ có đến 2 bàn làm vốn. Nếu đá như với Valladolid, một trận hòa trước gã nhà giàu Anh quốc sẽ được cho là thành công ngoài mong đợi. Nhưng tháng 3 không chỉ có vậy, rất tiếc, Barça sẽ phải gặp những đối thủ khó chơi như Osasuna, Espanol và đặc biệt là trận cầu Siêu kinh điển tại Bernabeu, đội bóng chơi thoáng đạt nhất, sexy nhất và hiệu quả nhất tại Liga hiện nay. 7 điểm sẽ là dấu chấm hết cho một mùa giải thất bát, một lối tư duy bảo thủ và một ông thày chưa đủ tầm? Chúng ta hãy chờ xem.

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.