El Clásico-257: Chúng ta đã quen...và chúng ta đã quên

La Liga
Typography
  • Smaller Small Medium Big Bigger
  • Default Helvetica Segoe Georgia Times

"CR7 đại náo Camp Nou", "Real quật ngã Barça", "Tiki-taka đã hết thời?", "Ronaldo xuất sắc hơn Messi", ... suốt hai ngày qua, báo chí liên tục giật tít về thất bại tâm phục khẩu phục của Đội chủ sân Camp Nou ngay tại xứ Catalan tự trị.

Dù đã chuẩn bị tinh thần khi tiếng còi mãn cuộc vang lên nhưng quả thật những dòng chữ kia đã bắn vào trái tim của hàng vạn culé (Việt) những viên đạn đau nhói. Ngay cả bản thân người viết cũng không thể cầm được nỗi nhức nhối này khi tự tay gõ phím ra chúng. Đúng! Chúng ta đã thua tại thánh địa của mình trong trận chiến sinh tử với Đại kình địch. Nhưng đây không phải là lần đầu tiên. Còn nhớ hành trình ngược dòng vĩ đại của Pep Guardiola và các học trò mùa trước sắp sửa được lưu danh vào sử sách thì bị trật đường ray phút cuối bởi thất bại 1 - 2 trên chính mảnh đất thiêng. Vậy tại sao nỗi đau của ngày hôm nay lại to lớn như vậy?

Pep vĩ đại! Vâng, chúng ta biết điều đó qua các con số mà chẳng cần nêu ra ở đây thì ai trong chúng ta, những người nhuốm trái tim mình với hai sắc "đỏ - xanh" đều có thể thuộc làu làu mà chẳng cần phải tìm kiếm bằng google. Nhưng sau thất bại muối mặt của Messi và các đồng đội vừa qua, chúng ta mới vỡ lẽ ra rằng tất cả chỉ dừng ở chữ "biết" mà thôi. Giống như trong tình yêu vậy, ai cũng biết ở đó là sự lãng mạn, là tương tư, là nỗi nhớ, là quan tâm, ... nhưng chỉ đến khi bạn yêu thầm một cô gái thực sự thì bạn mới cảm nhận được lãng mạn là gì, tương tư là ra sao, nỗi nhớ da diết như thế nào. Và cũng như vậy, với chính những gì ta tận mắt chứng kiến sau 90 phút đêm hôm trước, ta mới chợt nhận ra thời kỳ Barça được bảo vệ, chở che bằng sự vĩ đại của Pep đã không còn. Với Pep, chúng ta đã quen với những pha phối hợp nhanh, đập nhả, chạy chỗ liên tục làm rối loạn bất cứ bức tường bê tông nào, mà quên đi 2 năm chật vật, bế tắc, trắng tay cuối thời Rijkaard, để rồi khi những nhân tố chủ chốt của lối đá tiki-taka luống tuổi và các đối thủ đang dần tìm ra cách khắc chế Barça, chúng ta bỗng thức tỉnh sau một giấc mơ dài. Với Pep, chúng ta đã quen những chiến thắng thuyết phục trong mọi trận đấu, kể cả El Clasico, vậy mà chúng ta đã quên chỉ mới đó thôi, Puyol cùng các đồng đội đã phải đứng thành 2 hàng chào đón tân vương cùng thất bại 4 - 1 tại Bernabeu thủ đô, để rồi ngày hôm nay cách biệt 3 bàn được thiết lập khiến trái tim ta choáng váng. Với Pep, Messi trở thành người ngoài hành tinh, là cỗ máy ghi bàn thực thụ và là con ngáo ộp trong mắt Iker. Chỉ vì cứ mãi nhìn thấy Leo luôn vượt qua Ronaldo trong các cuộc đấu, cứ mãi nhìn thấy El Pulga tỏa sáng trước ngôi sao người Bồ trong những lần đối đầu trên sân, cứ mãi nhìn thấy cái bóng vật vờ mang tên CR7 khi trước mặt luôn là Alves, Piqué, nên chúng ta bỗng đau đớn khôn xiết khi mọi thứ trở nên đảo ngược, khi Piqué thường xuyên trở thành "tên hề" mỗi lần 1 vs 1 với đồng đội cũ tại MU, khi CR7 không còn vô duyên trước mảnh lưới của Valdes mà thay vào đó là Barça, Camp Nou liên tục bị bắn phá bởi những cú sút của ngôi sao bên phía Real. Vâng, và cũng với Pep, chúng ta đã quen với những chiếc cúp, những chức vô địch...

Một tuần sau khi bị hất một chân ra khỏi sân chơi Champions League, Barcelona tiếp tục thất bại trong hành trình bảo vệ ngôi vương tại Cúp nhà vua. "Chỉ" với trên 90% vô địch La Liga, nhiều người, thậm chí các CĐV đã cho rằng đây là một mùa giải bết bát, thất vọng và đã kết thúc sớm. Thật dễ hiểu quá đi chứ, 5 năm trước chúng ta ăn ba, năm sau chúng ta cũng vô địch thêm 4 danh hiệu nữa, năm tiếp theo lại làm hattrick ngôi vương, mùa giải năm ngoái (cũng được xem là thất bại) Barça cũng giành chiến thắng tại 4 đấu trường. Nếu đặt trên bàn cân thì đánh giá như vậy không phải là không có lý. Nhưng nếu quay ngược trở lại thời điểm năm 2004, sau 6 năm trắng tay và tuyệt vọng, chúng ta đã vỡ òa như thế nào khi Ronaldinho vực dậy một Barça uể oải để trở lại ngôi vương tại đấu trường trong nước. Ngày đó, chúng ta "chỉ" có một La Liga nhưng sự thăng hoa chẳng khác là mấy khi đoàn quân của Pep hoàn thành cú ăn 6 huyền thoại. Vậy tại sao ngày hôm nay, cũng là chiếc cúp bạc La Liga danh giá ấy, chúng ta vẫn thất vọng? Đó là bởi ánh hào quan mà Pep mang đến cho Barcelona đã che mắt chúng ta, để rồi khi ông không còn thuộc về Camp Nou nữa, mọi thứ dần trở về với thực tế hơn, bóng đá trở nên...bóng đá hơn, cân bằng hơn và Barça cũng đã trở lại Trái Đất, nhưng chúng ta vẫn còn lơ lửng trên mây với những ký ức gần và những kỳ vọng lớn lao. Đến khi đón nhận 2 thất bại toàn diện tại 2 đấu trường, khi nhận ra Người khổng lồ xứ Catalan không còn vượt trội so với các đội bóng khác nữa, chúng ta tiếc nuối cho một quá khứ huy hoàng và lo sợ cho một tương lai không rõ.

Nhưng có sao đâu! Bóng đá không thể mãi một ông vua và Barça không thể mãi chiến thắng. Đã đến lúc chúng ta nhận ra vị trí hiện tại của mình và tìm lại khát khao chinh phục của những năm tháng khó khăn. Hãy tiếp tục cổ vũ Barça và các cầu thủ thân yêu, dù cho đó là C1 với 10% đi tiếp hay La Liga cùng 90% vô địch, bởi chúng ta đã từng như thế!

Write comments...
or post as a guest
Loading comment... The comment will be refreshed after 00:00.

Be the first to comment.