Không phải tự nhiên các cầu thủ chủ chốt của Real đều thất vọng và choáng váng khi hay tin Ozil ra đi. Trước hết Ozil là một cầu thủ công khai yêu thích và muốn đến Barca năm 2010 và tiếp nữa đây là cầu thủ trầm tính nhất trong đám quái nhân hoàng gia nên cũng có chút cảm tình và muốn viết đôi ba dòng về cầu thủ này.
Nếu nghi ngờ về tài năng của Ozil, hãy xem trận người Đức vùi dập Argentina 4 bàn. Quay lại 1 năm trước đó, Real Madrid thổi bùng ngọn lửa truyền thông và tranh cãi bất tận bằng 2 bản hợp đồng có tính chất phá giá thị trường khi mang về Gaynaldo và Kaka. Khỏi cần phải phân tích thì ta cũng hiểu Kaka sẽ là người châm ngòi cho sự thăng hoa của Gaynaldo. Nhưng tính toán đó của Real đã phá sản. Gay bị chế giễu là cầu thủ lớn ở các trận đấu nhỏ khi hoàn toàn bất lực trước Barca. Nhưng năm 2010 đã là năm bản lề cho sự thay đổi cán cân lực lượng giữa hai ông lớn Tây Ban Nha. Barca với tân chủ tịch Ro$ell đặt lên bàn Wenger con số 35 triệu nhưng thất bại khi mua Cesc. Quá chú tâm vào thực hiện lời hứa tranh cử, Barca đã để Ozil tới Real với cái giá 15 triệu. So sánh về tuổi tác, Cesc hơn Ozil 1 tuổi. So sánh về hiệu quả sử dụng, các bạn có thể google để biết con số Ozil đã chuyền thành bàn trong khoảng thời gian từ 2010 trở về so với Cesc. Dĩ nhiên cũng phải thông cảm là Cesc đã dự bị khá nhiều ở Barca.
Có mặt Ozil, Real dần cân bằng hàng tiền vệ nhờ một lối chơi 3 tiền vệ phòng ngự và duy nhất người nắm giữ thế trận và phân phối bóng là Ozil. Real dần gây khó khăn cho Barca trong các trận Siêu kinh điển và cuối cùng thì họ đã đánh bại Barca tại chung kết Cúp nhà vua để rồi sang đến mùa bóng năm ngoái thì Barca hoàn toàn lép vế trước Real trong các cuộc đối đầu. Đó là một lộ trình có tính toán rất kỹ của Mourinho khi gạt bỏ Kaka để đặt niềm tin vào Ozil và ông ta thực sự có con mắt tinh tường.
Vậy tại sao Ozil bị loại bỏ dưới thời Ancelotti.
Yếu tố đầu tiên được biết đến hoàn toàn mang ý nghĩa chính trị. Mourinho bị tống cổ. Tàn dư còn lại của lối chơi và tư duy Mourinho để lại hiện thân lần lượt vào các cầu thủ: Benzema ở hàng công, Ozil tiền vệ và Pepe ở tuyến dưới. Đây là những cầu thủ luôn được Mourinho sử dụng đa năng và biến hóa phục vụ cho chiến thuật. Mặt khác, Ozil là bạn bè thân thiết của các nghị sĩ phòng thay đồ. Nếu không thể chặt được các nghị sĩ thì sẽ chặt đi bạn bè họ là cách bố già Perez đang giúp Ancelotti củng cố quyền lực. Ozil là con tốt thí quan trọng quy tụ cả hai yếu tố cần phải được loại bỏ.
Yếu tố thứ hai, Ozil là cầu thủ chuyền đơn giản trong tấn công đồng thời cực giỏi trong phản công. Ancelotti thường thích dùng các cầu thủ tốc độ cao và càn lướt ở hai bên cánh để gây sức ép cho đối phương hòng tạo khoảng trống ở trung lộ để trung phong và hộ công có không gian xử lý bóng dứt khoát. Ở điểm này thì Ozil vốn dĩ không phải tiền vệ chạy cánh bẩm sinh. Ép anh ta đá cánh thì còn thua Di Maria vài bậc.
Trận đầu tiên
Ozil bị xếp đá cánh phải và cách xa Gaynaldo. Kết quả Real thắng chật vật và Gaynaldo tịt ngòi. Isco tỏa sáng cá nhân mang về 3 điểm.
Trận thứ hai
Ancelloti không cần tiền vệ phòng ngự và đẩy Ozil hộ công. Gaynaldo có nhiều cơ hội nhưng không thể ghi bàn vì vô duyên. 2 cánh là Gay và Di Maria không đáp ứng được sự kỳ vọng của Ance.
Trận thứ ba
Ance dùng Khedira làm tiền vệ phòng ngự và đưa Isco lên hộ công. Isco tỏa sáng với 2 bàn thắng và Ozil thì ngồi dự bị cả trận để Ance ngồi thử nghiệm các cầu thủ trẻ.
Rất rõ ràng, Ance yêu thích các tiền vệ trung tâm có khả năng tự mình dứt điểm và độc lập kiểu Kaka ở Milan hay Moura ở P$G trước kia. Mẫu cầu thủ chuyền nhiều và thích kiến tạo như Ozil không có chỗ trong tư duy chiến thuật của Ancelotti vì nếu đem so với Pirlo hay Pastore thì khả năng uy hiếp cầu môn của Ozil có kém hơn. Modric, Isco, Gaynaldo, Benzema hay Di Maria là những cầu thủ có khả năng dứt điểm rất tốt và uy lực. Đấy là ta chưa nhắc đến khẩu thần công Ba-lê vừa cập bến thủ đô để tham gia vào công việc đàn áp khung thành đối phương. Họ đã trở thành một đội ngũ ăn ý trong suy nghĩ của Ancelotti và ông ta chỉ cần 1 tiền vệ phòng ngự đủ sức hỗ trợ hay đánh chặn cho những người trên là hoàn toàn hợp lý trên lý thuyết.
Hội đủ các yếu tố trên, thế là Ozil ra đi. Rất tiếc La Liga mất đi một tiền vệ khá tài hoa.