Trọng tài biên có lý trong tình huống này. Thái độ của Pique phản ảnh đúng tâm lý nôn nóng của cả đội do bị ám ảnh bởi việc phải ghi được ít nhất là 4 bàn trong 90'. Nếu Enrique là 1 HLV cỡ Sói già Ottmar Hitzfeld, hoặc đọc trận đấu nhanh như Unai Emery, Simeone thì có lẽ đã giúp cho các cầu thủ của mình cởi bỏ được áp lực phải ghi được 4 bàn này, vốn ngày càng nặng khi thời gian của trận đấu càng trôi đi. Áp lực đó đã đẩy các cầu thủ Barca ào lên ào ạt ở những phút đầu, cũng chính nó đã làm cho đôi chân của Rakitic, Pedro, Suarez... như đang đeo chì trong những pha phối hợp, dứt điểm. Để rồi khi Bilbao trụ vững, dần lấy lại được sự tự tin thì các cầu thủ của Barca bắt đầu hoang mang, may mà có bàn của Messi ở phút 44.
Nếu Enrique truyền cho các cầu thủ Barca chơi lạnh lẽo với tinh thần thép của người Đức, quên hẳn con số 4 bàn trong đầu đi, thì chỉ cần mở nút thắt đầu tiên (bàn mở tỷ số) rồi tiếp tục tìm kiếm bàn kế tiếp (vẫn không màng đến con số 4 bàn) thì chưa biết điều gì sẽ xảy ra. Một khi Barca đã chơi thăng hoa thì không có gì cản nổi vì mỗi cầu thủ như chơi với 120% khả năng của mình. C1 mùa giải 1999, NHM đã chứng kiến 1 Barca chơi dữ dội như vậy sau khi để cho Chelsea dẫn trước 3-1 ở lượt đi, hoặc ở trận chung kết với MU, lối chơi rực lửa đó đã khiến đôi tay của HLV Ferguson run lên trong bất lực. Ngay chính Mourinho cũng đã được nếm trải sức mạnh khủng khiếp đó trong trận thua 0-5 để đời.